Tuesday, January 27, 2009

Vang Vang Trời Vào Xuân

Tháng Giêng.

Đất trời sang Xuân. Mùa Xuân lại bắt đầu bốn mùa trong năm. Tiết Xuân lạnh mát từ từ thay cái lạnh buốt của mùa Đông. Cỏ cây hoa lá đâm chồi nẩy lộc như chiếc áo mới khoác lên người thiếu nữ thanh tân. Nhũng tiếng hót của đàn chim trong buổi bình minh đánh thức giấc ngủ dài trốn Đông của vạn vật. Trên khung trời xanh, từng đàn chim én lượn bay như những nét họa bay bướm của bức tranh Ngày Xuân Mới.

Ngày Xuân Mới cầu xin cho một vận hội mới bắt đầu. Xin cho lòng người đang ủ dột trong cơn bệnh kinh-tế-trầm-cảm được thoát thai. Hãy bước những bước chân mới tràn đầy tự tin vào ngày mai sẽ tươi sáng hơn vì ngày hôm qua đã quá u tối và không thể nào u tối hơn được nữa. Cuộc đời vẫn có những lúc con người phải tựa vào niềm tin ở đấng trên cao, cần tình thân ở chung quanh mình, và tin ở tự mình, thì đấy là lúc này đây.

Với những thân tình của tôi ở Nam Bán Cầu. Trời đất ở “miệt dưới” có lẽ đang vào Thu. Nếu mùa Xuân đẹp rạng rỡ như những thiếu nữ thanh tân thì mùa Thu đẹp mặn mà như những thiếu phụ liêu trai. Vậy thì xin được nối hai mùa ở Sydney như một mùa lạ – Mùa Xuân-Thu.

Và như thế, với tất cả thân tình tôi ở khắp mọi miền. Hãy mở toang tất cả những cánh cửa để ngắm bức tranh Mùa Xuân Mới thật đẹp ngoài kia, để nghe hoa lá thì thào lời tình tự, và để nghe nắng gió hát lời ca khúc Vang Vang Trời Vào Xuân (Cung Tiến).

Lời cuối, xin được gửi tất cả những thân tình một chân tình tôi.

Nguyễn Hoàng Hà – Tháng Giêng. Kỷ Sửu. 2009

1 comment:

Hotdzit said...

Chi Ut xin nhan nhung than tinh cua Na voi ca mot tam long cua chi Ut :)