Wednesday, January 6, 2010

20 Năm có Nhà

Cái sợ người ta sợ nhất là chết, nhưng chết thì ai cũng phải đi qua và một lần thôi rồi hết. Cô đơn đáng sợ hơn nhiều. Thử tưởng tượng ngày này sang năm nọ, cứ phải trăn-trở-lủi-thủi đi qua cuộc đời phức tạp này. Sợ như không còn gì đáng sợ hơn nữa.

Có một lần tôi đã hát……
“Bước vào đời trăn trở
Gặp em như giấc mơ
Sao nghe lòng vẫn nhủ
Ngày vui đến bao giờ….”

Đến hôm nay là 20 năm. 20 năm có nhà. Một căn nhà nhiều lắm hạnh phúc hơn muộn phiền mà trong đó tình yêu thương, sự cảm thông và lòng chia xẻ là chìa khóa mở toang tất cả những cánh cửa u uẩn.

… Ngày vui đến bao giờ…. Đến hôm nay là 20 năm. 20 năm có nhà. Một căn nhà nhiều nhiều lắm lắm hạnh phúc vì nhà đã mọc lên hai bông hoa tuyệt vời hài hòa đầy sức sống.

...Ngày vui đến bao giờ… Đến hôm nay là 20 năm… và nhiều năm sau nữa.

Nguyễn Hòang Hà –Jan 06, 2010

No comments: